Vượt qua những thách thức: Tình trạng tồn tại hiện tại của các nhà máy xay xát gạo Trung Quốc

Trung Quốc, một quốc gia có dân số hơn 1,4 tỷ người, từ lâu đã dựa vào sản xuất lúa gạo trong nước để đảm bảo an ninh lương thực. Tuy nhiên, trong những năm gần đây, các nhà máy xay xát gạo của Trung Quốc đã phải đối mặt với những áp lực chưa từng có, do động lực thị trường toàn cầu, sự thay đổi chính sách trong nước và sở thích thay đổi của người tiêu dùng. Bài viết này xem xét bối cảnh sinh tồn hiện tại của ngành lúa gạo Trung Quốc và các chiến lược được áp dụng để thích ứng với những thách thức này.

1. Cạnh tranh nhập khẩu và động lực thị trường

Trung Quốc là nước nhập khẩu gạo lớn nhất thế giới, chủ yếu từ các nước Đông Nam Á như Việt Nam, Thái Lan và Campuchia. Năm 2023, lượng nhập khẩu đạt 58 triệu tấn , chiếm gần 10% lượng tiêu thụ trong nước (Cục Hải quan Trung Quốc). Sự gia tăng đột biến lượng nhập khẩu này đã làm gia tăng sự cạnh tranh đối với các nhà máy trong nước, những nơi đang phải vật lộn để theo kịp mức giá thấp hơn và chất lượng cao hơn của gạo nhập khẩu. Các yếu tố góp phần vào xu hướng này bao gồm các hiệp định thương mại có lợi với các quốc gia ASEAN và chi phí lao động tăng ở Trung Quốc.

2. Chi phí sản xuất tăng cao

Các nhà máy xay xát gạo trong nước phải đối mặt với chi phí hoạt động ngày càng tăng. Chi phí lao động đã tăng 12% hàng năm trong năm năm qua, trong khi giá năng lượng (đặc biệt là than, dùng để sấy và xay xát) đã biến động mạnh do sự gián đoạn chuỗi cung ứng toàn cầu. Ngoài ra, tiền lương của nông dân và đầu vào nông nghiệp (phân bón, thuốc trừ sâu) đã tăng lên, làm giảm biên lợi nhuận của các nhà máy. Nhiều doanh nghiệp vừa và nhỏ (SME) đã buộc phải cắt giảm sản xuất hoặc đóng cửa hoàn toàn hoạt động.

3. Áp lực chính sách và quy định về môi trường

Chính phủ Trung Quốc đã ưu tiên tính bền vững và an toàn thực phẩm trong những năm gần đây, áp dụng các quy định chặt chẽ hơn đối với các nhà máy xay xát gạo. Ví dụ, chính sách **"Zero Plastic Bag"**​ năm 2022 đã cấm bao bì nhựa dùng một lần trong lĩnh vực nông nghiệp, làm tăng chi phí bao bì cho các nhà máy. Trong khi đó, các thanh tra môi trường đã trấn áp các nhà máy vi phạm tiêu chuẩn khí thải, dẫn đến việc đóng cửa tạm thời và phạt tiền.

4. Sự thay đổi trong nhu cầu của người tiêu dùng

Người tiêu dùng ngày càng lựa chọn các sản phẩm gạo cao cấp và hữu cơ, do ý thức về sức khỏe và thu nhập tăng. Dữ liệu từ Cục Thống kê Quốc gia cho thấy doanh số bán gạo hữu cơ tăng 27% vào năm 2023 , trong khi nhu cầu nhập khẩu gạo thơm từ Thái Lan tăng gấp đôi. Các nhà máy xay xát truyền thống, tập trung vào sản xuất số lượng lớn các giống giá rẻ như gạo indica, đã phải vật lộn để tận dụng xu hướng này.

5. Đổi mới và thích ứng công nghệ

Để duy trì khả năng cạnh tranh, các nhà máy lớn hơn đang đầu tư vào tự động hóa và số hóa. Các công ty như Sinograin (công ty kinh doanh ngũ cốc nhà nước của Trung Quốc) đã giới thiệu các hệ thống phân loại hỗ trợ AI và nền tảng blockchain追溯 (truy xuất nguồn gốc) để nâng cao hiệu quả và kiểm soát chất lượng. Các nhà máy nhỏ hơn đang thành lập các hợp tác xã để chia sẻ tài nguyên và tiếp cận nguồn tài chính tốt hơn. Ngoài ra, một số nhà máy đã đa dạng hóa sang các sản phẩm có giá trị gia tăng, chẳng hạn như mì gạo, đồ ăn nhẹ và thức ăn cho thú cưng, để bù đắp cho biên lợi nhuận đang giảm.

6. Hỗ trợ của Chính phủ và Phục hồi Nông thôn

Chính phủ Trung Quốc đã triển khai các sáng kiến ​​để ổn định ngành lúa gạo. Luật An ninh Lương thực năm 2024 đã tăng trợ cấp cho nông dân và áp dụng hạn ngạch nhập khẩu chặt chẽ hơn để bảo vệ các nhà sản xuất trong nước. Các chương trình như **"Chiến lược Phục hồi Nông thôn"​ nhằm mục đích hiện đại hóa các hoạt động canh tác của hộ nông dân nhỏ, cải thiện năng suất và giảm sự phụ thuộc vào hàng nhập khẩu. Các nhà máy ở các khu vực như Giang Tô và Hồ Nam, nơi tự hào có các giống lúa chất lượng cao như ​Japonica**, đang nhận được các chính sách ưu đãi để thúc đẩy sản xuất tại địa phương.

Kết luận

Các nhà máy xay xát gạo của Trung Quốc đang ở thời điểm quan trọng. Trong khi áp lực bên ngoài và sự kém hiệu quả bên trong đe dọa sự tồn tại của họ, thì việc nâng cấp công nghệ, hỗ trợ chính sách và đa dạng hóa thị trường mở ra những con đường phía trước. Tương lai của ngành công nghiệp này phụ thuộc vào việc cân bằng giữa kiểm soát chi phí với đổi mới và thích ứng với nhu cầu thay đổi của người tiêu dùng. Chỉ thông qua sự hợp tác giữa các nhà máy, nông dân và chính phủ, Trung Quốc mới có thể duy trì vị thế là nhà sản xuất gạo tự cung tự cấp trong khi vẫn cạnh tranh trên toàn cầu.

Quay lại blog

Để lại bình luận